Loc Nguyen's Homepage - Collection “Viết tiếp thơ ơi” (original) (raw)
(Thể hiện: NS Mộng Thu ) Em có nhớ đã cùng anh rủ rỉ
Những buồn vui, những con số rối bời
Anh chỉ nhớ đóa môi cười hàm tiếu
Răng thỏ chờ cắn ngập trái táo rơi
Em cứ mãi ngân nga những chiều diệu tưởng
Cây sấu già im ắng ngọn tà dương
Em có nghe mười năm dài cất tiếng
Bài thơ tình anh hát bốn nghìn năm
Anh chưa nghĩ mình sẽ là thi sĩ
Bài thơ tình có hát cũng mau quên
Phải vì yêu nên thốt thành châu ngọc
Trời lưu đày hay ban tặng thương sinh
Phải vì yêu hoa đỏ cũng thành vàng
Trái ấu tròn tính tính tang tang
Em hãy nghe mười năm dài thương nhớ
Bài thơ tình anh hát có hay không?
◦◦◊◦◦
Đây Hà Giang chợ tình lạc lối
Gái cùng trai thả sức hẹn hò
Có anh hùng đa đoan đắm đuối
Có thuyền quyên cánh hở rún lồi.
Vạn thuở anh hùng thông minh lắm lắm
Mà đa tình ngốc nghếch bởi nữ nhi
Lời sáo rỗng ngàn năm sao chán ngắt
Mà trời ơi đúng lắm buổi thị trường.
◦◦◊◦◦
Em ơi gió Hồ Tây cho anh cảm
Tình em một thủa ngọt ngào môi
Em lém lỉnh giấu gì trên khóe miệng
Anh nói rất nhiều nhưng để ý cũng nhiều
Anh nói rất nhiều chẳng ăn nhập vào đâu
Em ưng ửng đôi má rất bầu
Anh vờ không biết, em vờ không biết
Thầm hôn nhau trong thăm thẳm chiều sâu.
◦◦◊◦◦
CÓ CHÀNG TRAI TRẺ THÍCH CẦU LÔNG
Những giai nhân khán đài vạn tuế
“Có chàng trai trẻ đánh cầu lông”
Những tráng sĩ hùng hùng hổ hổ
Khoác vai chàng cạn chén rượu nồng
Những hiệp khách xuất thần nhập quỉ
Tặng cho chàng bí quyết võ công
Những em bé nằm mơ vụt lớn
Sánh vai chàng cất bước rủi rong
Những cụ già da mồi tóc bạc
Mơ thời trai trẻ máu chảy rần rần
Anh hùng bốn cõi phục chàng sát đất
Chỉ vì nghĩa khí với tình chung.
Nay bạn hiền tặng chàng dăm câu bảy chữ
“Có chàng trai trẻ thích cầu lông”.
◦◦◊◦◦
Anh bật mí một điều bí mật
Khi gặp em, anh đã ngoài hai trăm tuổi
Vì luyện thành Phật thủ thần công
Thủy hỏa tâm đầu
Âm dương ý hợp
Ngày cưỡi mây rong chơi bốn bể
Đêm lướt gió uống ánh trăng rằm
Bất tử trường sinh
Kim cương bất hoại
Gặp em rồi cũng hóa cậu trai ngô.
-
(*) Tên một bộ phim “Người Hai Trăm Tuổi (Bicentennial Man)”.
◦◦◊◦◦
Người bảo họa thơ vui duyên lạ
Đường thi tuyệt hảo quên mất tiêu
Phá thừa trạng luận chuyển kết
Bằng bằng trắc trắc cứ ong lên
Chịu!
Thôi thì nói đại rằng anh yêu em
Í a í a
Yêu “chít” đi được.
Người bảo họa thơ tình hấp háy
Thì anh vẽ nhé
Bóng ma mượn bộ xương người nhảy múa
Bên đống lửa bập bùng vượn nhìn lạnh gáy.
Đường xa vạn dặm
Thánh nhân ngồi lại bên đường
Nốc rượu giải sầu
Mắt mờ vì mấy cuộc bể dâu
Khủng long chạy cời cời trước mặt
Rồi cũng thành những chuyện không đâu
Những hóa thạch
Những mỏ dầu
Những sóng cát nhịp nhàng hoan ca đại mạc
Những niềm vui bất tận điện đóm tưng bừng
Những toan tính mất còn lục thao tam lược.
Này Phú Tứ chàng hỡi!
Màu thời gian đâu phải tím
Mà vô lượng màu hợp thành trắng xóa màn mưa
Ướt sũng
Trong những đêm buồn nhạc sĩ đếm mòn hơi.
◦◦◊◦◦
Xưa Trang Tử mơ hóa bướm
Khi tỉnh dậy tự hỏi rằng:
Mình hiện tại có phải do bướm mơ thành?
Anh cũng mơ mình hóa bướm
Trong cơn mơ ấy, bướm lại mơ hóa thành anh
Rồi anh mơ hóa bướm
Bướm lại mơ hóa anh
Trùng trùng điệp ảnh
Như đứng giữa hai làn gương
Vũ trụ sâu ngòm hun hút lỗ đen
Anh thả hồn mình vào trong lỗ đen ấy
Mở thêm chiều thời gian thứ tư
Quá khứ vị lai thẳng tắp một đường
Bước về quá khứ buồn vui thổn thức
Bước đến tương lai lạ lẫm kinh nghi
Bóng người líu tíu nhưng không sao chạm được
Sững nhìn hiện tại
Anh thấy mình đứng giữa hai tấm gương.
◦◦◊◦◦
Ngày xửa ngày xưa
Có cô bé bị phù thủy bắt cóc (1)
Giam vào bức tranh
Cô lớn lên
Già đi
Rồi biến mất.
Chúng ta cũng vậy
Bị số phận bắt cóc
Giam vào bức tranh cuộc đời
Lớn lên
Già đi
Rồi chết.
Nhưng có một ngày
Nàng Giáng Hương xinh đẹp
Trong tranh bước ra
Ân ái cùng trai trẻ trần gian.
-
(1) Chuyện kể trong phim “The Witches” bởi đạo diễn Nicolas Roeg, dựa trên cuốn sách cùng tên của tác giả Roald Dahl.
◦◦◊◦◦
Anh hôn đôi môi mọng đỏ
Anh sờ làn da mịn màng
Đê mê...
Êm ái...
Hãy nhéo anh một cái đi nào
Ối chà!
Ồ!
Vậy trần gian là có thật.
◦◦◊◦◦
Sĩ phu bắc hà
Lưỡi nhọn hoắc
Buồn tình văng tục vãi tứ phương
Thích quanh co và những đường vòng
Sự tinh minh đậy bằng cà pháo nổ rang
Trọng tình hơn trọng nghĩa
Từ thuở ban đầu anh hùng lập nghiệp
Tình yêu gái trinh không dễ đổi dời
Để cho người nương tựa lúc lâm nguy.
Nam kỳ đại hiệp
Thích ngang tàng phá phách
Không biết cúi đầu dưới bóng cả cây cao
Trọng nghĩa khinh tài
Sẵng sàng chơi đẹp vì cậu bạn sơ giao
Chỉ vì hợp mắt.
◦◦◊◦◦
(Tặng Trang).
Em hay nói những điều rủ rỉ
Tâm hồn đầy ánh sáng tươi vui
Nét đẹp lặn vào duyên nhỏ nhắn
Trời ban muôn vạn nẻo phúc lành.
Gặp bạn bè luôn hớn hở vui tươi
Gặp trẻ nhỏ cưng chiều
Gặp người già kính yêu
Giàu lòng trắc ẩn nên dễ khóc cười
Luôn tin cậy người nên hay tròn mắt
Cuộc đời đáng yêu luôn xanh mướt
Em – đóa hoa vàng sinh động hẳn lên. (1)
-
(1) Cảm hứng từ bộ phim "Tôi Thấy Hoa Vàng Trên Cỏ Xanh" của đạo diễn Victor Vu.
◦◦◊◦◦
Nếu không khờ sẽ chẳng thành thi sĩ
Thi sĩ rồi lại chả muốn khôn ra
Xưa Lưu đại hiệp hóa nai vàng ngơ ngác
Bậc chân tình rất đỗi ngu ngơ
Yêu đếch hiểu gì!
Xuân Diệu trần tình với cả thế gian
Con nai vàng hóa ra là tưởng tượng
Mùa thu kia cũng chẳng có trên đời
Những người yêu, những chuyện tình diễm lệ
Rốt cuộc là mối tình thi sĩ với nàng thơ
Hai bóng nhỏ song hành không chung lối
Bên kia đường thi sĩ gọi nàng thơ
Bằng những bài thơ có thật trong đời
Cô bé bán diêm lấy đi nhiều nước mắt
Bao thế hệ rồi mà vẫn cứ chơi vơi
Văn hào Andersen đã thành người thiên cổ
Có còn thổn thức với chúng tôi
Bằng như bài thơ có thật trong đời.
◦◦◊◦◦
(Tặng bạn Đỗ Hồng Nhựt).
Chàng béo phị đề huề sự nghiệp
Còn đâu cái thuở cỏm còm com
Năm tháng qua đi những gì còn lại
Một vợ hiền và đến những hai con
Sự tương ứng dường như khó hiểu
Hay là chàng cố giếm mèo xinh
Này mướp này vàng này tam thể
Nam nhi cần phải sống hết mình
Ngật ngửa sông hồ say bí tỉ
Nốc rượu không cần đếm cái li
Người đẹp nếu cười ta cho tất
Một bầu tâm sự với chùm si.
◦◦◊◦◦
(Tặng Thùy Anh).